Nghĩ đến đây, trong lòng không khỏi có chút buồn, đứng dậy nói: “Thôi ta đi nấu ăn.
Không đợi Bảo Âm nói thêm, cầm theo giỏ rau, vội vàng rời đi.
Nàng ấy đã không còn là một tiểu cô nương nữa. Đã ba mươi tuổi rồi, nói ra sẽ bị người cười chết. May mà, nàng ấy đã nghe theo Bảo Âm, có người hỏi đều nói người đàn ông của nàng ấy đã bạo bệnh qua đời từ rất sớm.
“Chao ôi. Nhìn gương mặt chính mình được phản chiếu trong thau nước rữa rau, Cố Thư Dung không khỏi thở dài, duỗi tay khuấy mặt nước.
A Viễn Và Bảo Âm chưa từng ghét bỏ nàng ấy. Hiện giờ nàng ấy làm tổng quản gia, chăm sóc cho Bảo Đan, giống như những gì nàng ấy mong muốn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây