Qua lễ lại mặt ngày mai, hắn sẽ chuẩn bị đi kinh thành, tham gia kỳ thi xuân.
Thời gian không còn nhiều, Trần Bảo Âm không muốn quấy rầy hắn. Nàng nhìn ra được, hắn rất muốn thi đỗ. Nên có thể đọc thêm bao nhiêu sách, thì cố gắng đọc thêm bấy nhiêu sách.
"Ta không đọc nổi." Cố Đình Viễn nhẹ giọng nói, ôm chặt cả người cả ghế vào lòng.
Trần Bảo Âm muốn tránh, lại không thoát nổi, hơi thở ấm áp của hắn phả lên đỉnh đầu, mang đến cảm giác tê dại.
"Không có tiền đồ!" Nàng cố gắng giữ bình tĩnh, mắng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây