Đợi đến khi nhiệt độ trên mặt hạ xuống, mới mở cửa ra. Nhìn thấy Cố Thư Dung đứng ngoài cửa, rũ mắt cúi đầu chào, gọi: "Tỷ tỷ."
Cố Thư Dung ngay lập tức nở nụ cười: "Bảo Âm, muội dậy rồi à? Có đói bụng không? Ta đi lấy vài món ăn cho muội."
Trần Bảo Âm có chút ngượng ngùng, nàng dậy thật sự quá trễ, mặt trời đã lên cao rồi, cúi đầu nói: "Làm phiền tỷ tỷ."
"Khách khí gì chứ." Cố Thư Dung cười nói, xoay người đi đến phòng bếp.
Cố Đình Viễn nói: "Tỷ tỷ, đệ cũng đói bụng."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây