Nàng ấy năm nay hai mươi sáu, qua hai năm nữa, làm tổ mẫu cũng được luôn rồi. Thành thân? Nàng ấy lắc đầu bất lực.
Trần Bảo Âm phồng má muốn nói, vậy thì sao chứ?
Nhưng trong lòng nàng biết, đến cái tuổi này, muốn có một nhân duyên tốt, rất khó, rất rất khó. Hoặc là làm thiếp thất cho người khác, hoặc là thành thân với người bị tàn tật.
Nàng muốn an ủi Cố Thư Dung, nhưng không muốn an ủi qua loa, nói những lời đến chính nàng cũng không muốn tin. Suy nghĩ một chút rồi nàng nói: "Tỷ sợ cái gì? Chúng ta cứ từ từ tìm, chắc chắn có thể tìm được!
Không tìm được thì không thành thân nữa, có gì ghê gớm chứ? Cũng không thể vội vàng lung tung gả đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây