Để kiểm soát những suy nghĩ lung tung của mình, Trần Bảo Âm đã phải quay đầu đi để không nhìn thấy hắn cười: "Chuyện này, rất xin lỗi."
Nguyên nhân là vì nàng nên hắn mới bị liên lụy như vậy.
"Ta…" Nàng vừa định nói sẽ sớm rời đi kinh thành tìm lại công bằng cho hắn.
Vì nàng đã liên lụy đến hắn, nàng sẽ tự gánh lấy. Còn chưa nói xong, vừa mở miệng đã nghe hắn nói: "Nàng không có lỗi với ta."
Thư sinh ngừng cười, sắc mặt rất nghiêm túc: "Cầu thú báu vật, vốn là quá quan trảm tướng, trong lòng ta sớm có chuẩn bị."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây