Trần Bảo Âm đột ngột ngẩng đầu lên, nước mắt lưng tròng nói: "Hiện tại ta có rất nhiều người quan tâm đến ta. Nương yêu ta nhất, huynh tẩu ta cũng rất tốt, cuộc sống bây giờ của ta trôi qua rất ổn. Làm phiền ma ma trở về bấm báo với phu nhân, một nữ nhân bất tài như ta không xứng thì bà ấy nhớ nhung."
Lý ma ma bị nàng chặn họng, bà ấy không nói được lời nào, đưa tay chỉ vào nàng với sắc mặt khó coi: "Ngươi, ngươi.. không biết phải trái!"
Chuyện như vậy vẫn giống như trước, không có chút thay đổi nào, vẫn kiêu căng tự do phóng khoáng như vậy!
Bà ấy thở phì phò, tức giận đứng dậy bỏ đi.
Nếu đã như vậy thì tùy ý nàng, coi như phu nhân đã nuôi một bạch nhãn lang. Lý ma ma đi cũng không quay đầu lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây