Đỗ Kim Hoa nắm lấy tay nàng, tức giận nói: "Không được đi, không được đi."
Trần Bảo Âm cúi người, hôn lên má bà, phát ra tiếng "chụt" rồi nhanh chóng đi ra ngoài.
“Cố Đình Viễn! Nàng đi tới trước ngôi nhà tranh ở đầu phía bắc của thôn, hô to một tiếng.
Lần này nàng không gọi hắn là Cố tiên sinh nữa.
Không lâu sau, Cố Đình Viễn ra khỏi nhà, trên mặt nở nụ cười đầy ấm áp: "Bảo Âm."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây