"Thật không ngờ, ta nhìn nhầm rồi." Triệu Văn Khúc nhìn chằm chằm vào nàng, nói.
Trần Bảo Âm nhẹ nhàng vuốt ve thước, nói: "Ta được lệnh đường thuê, không phải ý định ban đầu của ta, kính xin Triệu công tử thứ lỗi."
Triệu Văn Khúc mím môi.
Đương nhiên hắn biết chứ, hết thảy những chuyện này không trách nàng được vì mẫu thân hắn là người thuê nàng. Cũng chính mẫu thân hắn muốn hắn cải tà quy chính. Bà muốn giữ hắn lại, không cho phép hắn làm điều này, không cho phép hắn làm điều kia.
Hắn không thể trách nàng được, sách thánh hiền nói cho hắn biết rằng không nên giận chó đánh mèo với nàng, nàng chỉ là nghĩ ra một cách mà thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây