Cố Đình Viễn cười ấm áp, đưa đèn lồng thỏ ngọc trong tay ra: “Tặng cho nàng.
Trần Bảo Âm nhìn chiếc đèn lồng được đưa tới, nhìn người thanh niên đang thản nhiên cười, không khỏi phồng má. Nhận lấy đèn thỏ ngọc, quay lưng bỏ đi.
Người này rất biết giả vờ thành thật, giả bộ đứng đắn.
Vừa đi, nàng không khỏi nhếch khóe miệng, không hiểu sao đột nhiên cảm thấy vui vẻ hẳn lên.
Người đông nghịt, Cố Đình Viễn cẩn thận theo sát nàng, sợ nàng bị người khác đụng phải, cũng khéo léo không để bị đám người tách ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây