Không thể để nàng suy nghĩ. Hắn không có thời gian, cho nên hắn đến đây một lần. Tại sao phải trì hoãn khi có thể hoàn thành công việc ngay lập tức chứ?
Vẻ mặt Triệu Văn Khúc khẩn thiết giống như một huynh trưởng ấm áp và tốt bụng, Trần Bảo Âm nhìn miệng hắn mở ra rồi khép lại, trong lòng thầm nghĩ, thảo nào Triệu lão thái thái lại mặt dày khen ngợi nhi tử mình, khuôn mặt này quả thực có thể lừa người.
“Ngươi thật sự để ta tiêu tiền của Triệu gia sao? Trần Bảo Âm nhìn hắn hỏi.
Triệu Văn Khúc vội vàng nói: "Như ngươi vừa nói thì không được!"
Một chút khả năng cũng không được!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây