Cố Đình Viễn xấu hổ nói: "Thật sự là cách cuối cùng."
Trần Hữu Phúc gật đầu, không hỏi nữa.
"Các ngươi nghỉ ngơi đi." Ông và Trần Nhị Lang đi về.
Cố Đình Viễn và Cố Thư Dung không vội lấy đồ đạc ra sắp xếp mà lấy đồ ăn vặt ra, mỗi người ăn vài miếng lót bụng. Bây giờ đã quá trưa và cả hai đều chưa ăn gì.
Lót bụng, Cố Thư Dung lấy từ trong nồi đất ra một miếng thịt ba chỉ tươi, cho vào rổ, gói một ít đồ ăn nhẹ, cùng một mảnh vải hoa của một cô nương khoác trên cánh tay, nói với Cố Đình Viễn: "Đệ đặt nồi lên giá, nấu chút nước sôi, tỷ tỷ đến Trần gia một chuyến."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây