Chẳng mấy chốc, hắn đã nghe thấy một giọng nói quen thuộc phát ra từ nhà bên cạnh, nói: "Huynh đệ của ta đã về! Cảm ơn sự tiếp đãi của người. Ta đi đây, thưa người. Ồ, người không cần tiễn đâu? Vài ngày nữa ta sẽ mang đến cho người một bao."
Trần Nhị Lang đang được người hàng xóm nhiệt tình tiễn ra ngoài. Khi nhìn thấy Cố Đình Viễn và tỷ tỷ của hắn, Trần Nhị Lang cười rạng rỡ nói: "Cố huynh đệ, ngươi đã về rồi!" Khi họ không có nhà, hắn đã gõ cửa nhà hàng xóm, ngồi chờ ở đó. Ngoài trời lạnh quá nên không thể đứng ở ngoài để lạnh cóng đúng không?
"Vào đi, vào đi." Cố Thư Dung vội vàng mở cửa nói.
Người nhà của Bảo Âm thực sự rất nhiệt tình, nàng ấy cảm thấy ấm áp trong lòng. Cố Thư Dung cũng cảm thấy biết ơn vì Trần Nhị Lang bất chấp thời tiết lạnh giá đã đánh chiếc xe kéo đến, thật may mắn khi Cố Đình Viễn đã không thuê một chiếc xe bò theo lời của nàng ấy .
“Ta đi đun nước. Cố Thư Dung đặt bánh ngọt Vương gia đưa cho xuống, vội vàng đi vào phòng bếp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây