Lại làm loạn một trận nữa, Trần Bảo Âm mới ngã oạch bò xuống giường, thổi nến cho cha nương, đóng chặt cửa rồi chạy đi.
"Đứa nhỏ này." Đỗ Kim Hoa sẵng giọng.
Trần Hữu Phúc ở bên cạnh phát ra âm thanh ngáy “khò khò. Ông đã sớm ngủ thiếp đi. Bà ghét bỏ nhìn ông một chút, Đỗ Kim Hoa “hừ một tiếng, kéo chăn đắp kín mình, quay lưng lại thiếp đi.
Ngày hôm sau Trần Bảo Âm dạy bọn nhỏ đọc thuộc lòng ở trường, thì thấy chiếc xe ngựa hôm qua lại tiến vào làng. Nàng nhíu mày thu tầm mắt lại, đi đến trước mặt một đứa trẻ không chăm chú gõ lên bàn. Sau khi đứa trẻ kia hoảng hồn tỉnh lại, nàng mới chậm rãi đi ra, tiếp tục dạy câu tiếp theo.
Nương nói, đừng tham một trăm mẫu đất kia. Nếu như Triệu lão thái thái đã tới thì để bà ta đợi vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây