“Vậy, cảm ơn anh trước.” Cân nhắc một giây đồng hồ, Vương Thù đi theo anh lên xe.
Xe của Tiêu Diễn Hành thoạt nhìn rất đắt. Tuy Vương Thù không nhận biết xe, nhưng có xe thoạt nhìn là rất xa hoa. Cô hơi bó tay bó chân mà ngồi trên xe, có hơi sợ hãi mình kẻ xui xẻo thường xuyên hao tiền này sẽ chạm vào hỏng thứ gì đó, sau đó không bồi thường nổi.
“Em thấy tôi lớn lên giống tài xế sao?”
“Hả?”
Tiêu Diễn Hành bất đắc dĩ: “… Ngồi vào phó lái đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây