Thật sự cũng không cảm thấy Tiết Linh Tinh mềm yếu. Người luôn phải gặp được một việc mới có thể tỉnh ngộ. Tựa như chính nàng, nếu không có đời trước bị người rót một chén thuốc độc. Kỳ thật nàng cũng là chày gỗ. Người bị nuôi quá quy củ quá lương thiện, gặp được một số người lòng mang ác ý dễ dàng không ứng phó được. Tiết Linh Tinh còn không có kinh nghiệm chết qua một lần như Vương Thù, tự nhiên không làm được tính tình đại biến.
“Truyền ý chỉ của ta đi Tiết gia, nói ta nhớ Tiết cô nương rồi, tuyên nàng ấy tiến cung ở.”
Một câu khẩu dụ của Vương Thù, có thể khiến cho tất cả người vụng trộm nhìn Tiết Linh Tinh chê cười câm miệng. Ngoại trừ nàng là đương triều quốc mẫu, thân phận tôn quý không được xía vào. Càng bởi vì Vương Thù có thành tựu to lớn ở trên lai giống lúa nước, đã là tồn tại tất cả mọi người nhìn lên.
Nàng nguyện ý thân cận với Tiết Linh Tinh như vậy, người bên ngoài nào đâu còn dám cười nhạo Tiết Linh Tinh. Như vậy ngược lại chê cười Triệu thị. Những năm này Triệu thị cậy vào thân phận kế mẫu, sở tác sở vi với huynh muội Tiết Linh Tinh, nhân gia ở gần ai mà không biết? Mọi người là bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh, lúc trước chê cười Tiết Linh Tinh lang thang, hôm nay biết được không chê cười Tiết Linh Tinh được, quay đầu đi chê cười Triệu thị.
Chê cười bà ta công dã tràng, chê cười tướng ăn khó coi, càng chê cười bà ta không biết liêm sỉ nhìn chằm chằm vào trong chén người khác có gì đó. Không nói đến người chế giễu này khiến cho người Triệu gia đều không có thể diện, nữ nhi Triệu thị yêu mến nhất cũng bởi vậy ghi hận mẫu thân của nàng ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây