Thốt ra lời này, hai hài tử như cùng chó con được cho phép, như con nhộng chen chúc vào bên người Vương Thù. Lúc này đôi mắt trông mong, đâu còn vẻ kiêu căng của hài tử hoàng gia ban đầu ở bên người phụ thân bọn họ. Tiểu lão tam trầm ổn vẻ mặt nghiêm túc rúc ở bên người mẹ cậu bé không giống hài tử, ánh mắt sáng quắc chằm chằm vào Vương Thù. Tiết Linh Tinh ngồi ở một bên cười nhìn, trong lòng cảm giác bình tĩnh và hạnh phúc trước nay chưa từng có.
Vương Thù không nói gì nhìn hai con mèo tham ăn, để cho Hỉ Thước lấy giấy ra. Bọc vòng quanh lại, chia làm hai nửa: “Một người một nửa, chú ý bị phỏng.”
U U cười hì hì, lấy được của mình ngoan ngoãn ngồi qua một bên ăn.
Tiểu lão Tam những vật khác không hấp dẫn được chú ý của cậu bé, ăn cái gì cũng vô cùng chuyên chú. Điểm ăn ngon này, cũng coi như giống phụ mẫu. Vương Thù cũng là bởi vì cái này, xác định tiểu lão Tam là thân sinh của nàng và Tiêu Diễn Hành.
Còn dư lại rút ra, để cho mỗi người đều nếm thử. Khoan hãy nói, ăn cái gì nên chú ý ý cảnh. Trời tuyết ở trong núi sâu bên cạnh đống lửa, dựa lưng vào lều vải, cuộn mình ăn khoai nướng nóng hổi, thật sự là mỹ vị nhân gian.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây