Nhìn thấy y phục hỗn độn trong phòng, muội muội mặt đầy vết thương. Tiết Tễ Nguyệt tức giận đi lên, quay đầu một kiếm chặt đứt cây cột. Còn chưa chém tới người, người An gia sớm đã gân cổ lên liên tục thét chói tai.
An Nhất Minh nghe được bẩm báo mồ hôi đầy đầu xông tới, Tiết Tễ Nguyệt đã lấy một áo choàng che cho Tiết Linh Tinh, bế ngang muốn đi ra ngoài.
Đụng tới An Nhất Minh căng mặt xông tới, hắn ta nâng một chân lên đá bay người ra ngoài.
Người rơi ở bậc thang ngoài cửa
Tiết Tễ Nguyệt chỉ để lại một câu: “Ngày mai, ta tới lấy thư phóng thê. Nếu ngươi dám không viết, cứ chờ xem.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây