Lần này hồi kinh, Diêu Mẫn như cũng không đến theo. Bên người Dương trắc phi vẫn là nha đầu mới kia, nhìn là tính tình hoạt bát khiêu thoát khác hoàn toàn với Diêu Mẫn. Nhưng cũng bởi vì nàng ta ở đây, ríu rít có thể nói, ngày tháng của Dương trắc phi mới không đến nỗi dày vò như vậy.
Vương Thù không muốn thám thính động tĩnh khắp nơi, nhưng Khương ma ma kiên trì bền bỉ mà thay Vương Thù canh ở hậu trạch. Hậu trạch chỉ cần có một chút gió thổi cỏ lay, bà ấy đã cảnh giác. Lần này Dương trắc phi và hai vị cơ thiếp vào kinh, bà ấy cũng là sớm đi nhìn chằm chằm. Chút động tĩnh khắp nơi này, bà ấy tự nhiên muốn nói cho Vương Thù nghe. Vương Thù đang viết kế hoạch thí nghiệm lai giống năm sau, nghe được bà ấy nói tình huống của Dương thị, khó tránh khỏi hơi tò mò.
Rốt cuộc Dương thị này có hồi ức thảm thiết bao nhiêu ở kinh thành, mới có thể nhắc tới đã bài xích, trở lại kinh thành còn sẽ trốn ở trong phòng khóc rống?
Hỏi Khương ma ma, đương nhiên là không biết.
Bà ấy không biết, Vương Thù cũng chỉ hỏi một chút, không biết thì thôi, cũng không để ở trong lòng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây