Triệu thị bị người nâng đi, giãy giụa cũng không giãy giụa ra. Vừa không thể tưởng tượng vừa lại vô cùng tức giận, bà ta lớn tiếng kêu gọi về phía Tiêu Trường Phong, chưa từ bỏ ý định mà quay đầu nhìn về phía phương hướng thần y đi. Lúc này mới ý thức được người mời về không phải là vì cứu nhi tử của bà ta, mà là vì cứu tàn phế ở Bắc Uyển kia. Lập tức tức giận nổi trận lôi đình, hận không thể hất tay vú già ra xông đến cắn chết Tiết Trường Phong.
“Công gia! Công gia ngươi muốn dẫn đại phu đi đâu? Ngươi đã quên Dương ca nhi còn bị thương sao?”
“Công gia! Ngươi đã đáp ứng cứu Dương ca nhi! Sao có thể nuốt lời!” Xưa nay Triệu thị là người thể diện, vì nhi tử cũng điên cuồng.
Sắc mặt Trấn Quốc Công cực kỳ khó coi, vì thế sâu sắc cảm giác mất mặt. Ông ta cũng muốn cứu tay của Tiết Hạo Dương, nhưng thần y này há là ông ta muốn sai là có thể sai? Trong lòng ưu phiền nói không nên lời, chỉ có thể nhìn người hầu đỡ Triệu thị.
Một cái liếc mắt này hai vú già sợ tới mức sắc mặt trắng bệch. Lập tức tăng lực trên tay lớn hơn, kéo Triệu thị trở về hậu viện.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây