Nếu trưởng bối trong nhà quyết định, nàng ta không từ chối được. Rốt cuộc hôn nhân cổ đại chính là chú trọng lệnh của cha mẹ lời người mai mối, trước nay không tới phiên cô nương tự mình làm chủ.
Đương nhiên, đây cũng chỉ là suy đoán của Vương Thù mà thôi. Dù sao nàng không phải Tùy Noãn Chi, cũng không phải cô nương Tùy gia.
Khương ma ma cũng không dám lắm mồm, nói hai câu, lại nói: “Chủ tử, mới vừa rồi người gác cổng đưa tới một phần lễ, nói là đưa cho chủ tử. Người không có tới, tặng rồi rời đi. Người gác cổng đưa đến bên này, nói là theo lễ còn có một phong thư.”
Nói xong, bà ấy lấy thư ra, đưa tới trước mặt Vương Thù.
Vương Thù liếc mắt một cái nhìn ký tên trên thư, nhíu mày lại, phủ Trấn Quốc Công. Tuy thư là của một nữ tử viết, lại là dựa vào thế tử Tiết Tễ Nguyệt Trấn Quốc Công, nói là ngóng trông có thể thầm gặp mặt Vương Thù.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây