Tính tình của đứa nhỏ Vương Huyền Chi này vẫn có mấy phần kiên trì. Tuy cậu bị tiên sinh mắng chửi ngu dốt, thường xuyên bị phạt đòn cũng chỉ nghi ngờ có phải mình học chưa đủ chăm hay không, chứ chưa bao giờ nảy sinh lòng chán ghét với chuyện đọc sách.
“Dĩ nhiên không phải.” Sắp xếp hai hộ vệ ở bên cạnh mà trên người Vương Huyền Chi vẫn có thêm vết thương mới.
Vết thương mới thì không cần phải nói, chính là do mấy tên cẩu tiên sinh trách phạt. Kéo quần lên, trên đôi chân nhỏ nhắn đều là mấy vết bầm tím. Thác Hợp Đề cầm dầu xoa bóp giúp cậu, Vương Thù thấy mà đau dùm: “Đọc sách có thể giúp đệ sáng suốt. Đệ còn nhỏ như thế, sách nhất định phải đọc.”
Vương Huyền Chi thật sự rất ngoan, đau đến gân xanh trên cổ nổi lên mà cứng rắn cắn răng không khóc.
Tâm tư Vương Thù nhịn không được mà bủn rủn, nàng xoa đầu cậu: “Tỷ tỷ sẽ tìm cho đệ một tiên sinh thật giỏi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây