Các ma ma xưa nay trông hài tử đến vô cùng nghiêm cũng không có ngăn cản, mắt mỉm cười đứng ở phía sau nhìn một lớn hai nhỏ vui đùa ầm ĩ… Một bức tranh mỹ nhân đùa giỡn hài tử tuyệt đẹp.
“… Người kia là ai?” Tùy Noãn Chi đứng ở cửa vào không biết nhìn bao lâu, chỉ cảm thấy tim như bị một bàn tay hung hăng nắm chặt. Rõ ràng không có bất kì kẻ nào chú ý tới nàng ta đã đến, gương mặt nàng ta lại quẫn bách đỏ bừng.
Bọn tỳ nữ và Tùy Noãn Chi cũng khiếp sợ, như từng đợt sấm sét bổ ra trên đỉnh đầu.
Cổ họng của Hồng Tụ cứng lại, nói ra lời không biết vì sao mang theo nghẹn ngào: “… Có lẽ là vị quý nhân trong cung nào đó tới làm khách. Vị kia không nghe nói có theo tới. Xưa nay điện hạ không thích để người xa lạ tới gần, cũng thập phần khắc chế trên nữ sắc, hẳn là không phải.”
Hẳn là không phải cái gì, trong lòng mấy người chủ tớ biết rõ ràng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây