Áp tải vận chuyển rất nhiều hàng hóa, cùng loại với Vương gia. Nhưng bởi vì nó là cơ quan thẩm quyền không sánh được với Vương gia, không được người tín nhiệm nên bây giờ quy mô vẫn hơi có chút tầm thường. Về sau khi tiêu cục Nam Phong phát hiện không thể trục lợi từ Vương gia được nữa, thì đổi mục tiêu sang một cái bánh lớn hơn (*). Bọn họ áp tải vận chuyển đồ đạc Vương gia không muốn áp tải, ỷ vào Quốc Khánh không có, rất nhiều người không nhận ra, lén lút vận chuyển đến Quốc Khánh.
(*) “Cái bánh lớn” ở đây ý chỉ con mồi báu bở tiêu cục Nam Phong nhắm đến.
Hàng hóa áp tải có hương liệu đặc thù của Tây Vực, dược liệu và độc dược có tác dụng đặc thù, một số hàng hóa mà triều đình Đại Khánh ra lệnh cấm không được lưu truyền ở Trung Nguyên. Trong đó bao gồm hương liệu đặc thù mà Lữ Lê muốn.
Ngụy dùng thủ đoạn đặc thù ép hỏi, chỉ biết hương liệu này lúc đầu thịnh hành ở một nước nào đó ở Tây Vực. Về sau không ít quý tộc bởi vì sử dụng quá nhiều mà chết vì vật này. Hương liệu này liền bị quốc gia Tây Vực liệt vào cấm vật. Mà hai tác dụng nổi bật nhất của hương liệu này: thúc đẩy tình dục, mê huyễn tâm trí người dùng.
Sau khi điều tra rõ ràng những thứ này, Ngụy Tam lập tức quyết đoán thu giữ một nhóm hàng của Trần Tử Ao, hơn nữa lập tức gửi bồ câu truyền thư cho Vương Thù.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây