Biệt trang Hồng Phong cách ngoại ô phía Bắc hơi xa. Một Nam một Bắc, tương đương với quãng đường đi ngang qua toàn bộ huyện Lâm An.
Huyện Lâm An tuy nói là một thị trấn nhỏ, nhưng bởi vì thương mại phát triển nên thật ra cũng coi là rất phồn hoa. Trong thành có hai đại phú hào giàu có, kiến tạo thành trì cũng không coi là nhỏ. Đi xe ngựa đến đó ước chừng phải mất nửa canh giờ.
Trời quá nóng, vận động một chút là toàn thân đã vã mồ hôi. Vương Thù tựa vào vách xe, hai má bị mặt trời ngoài cửa sổ chiếu lên đỏ bừng. Tiêu Diễn Hành ngồi ngay ngắn đối diện nàng, lấy khăn lụa tơ tằm băng trong tay áo ra, cẩn thận lau mồ hôi trên trán Vương Thù.
Hắn đến hôm nay xem như đã hoàn toàn quen thuộc tính tình lôi thôi lếch thếch của Vương Thù, hình tượng bây giờ đã không còn quan trọng với Vương Thù nữa. Hiện giờ Tiêu Diễn Hành cũng không cố ý buông lời trêu chọc Vương Thù. Thấy trên tay nàng có bẩn thì thay nàng lau, trán có mồ hôi cũng thay nàng lau.
Rèm xe bị treo lên, ánh sáng rực rỡ xuyên thấu qua cửa sổ chiếu vào, chiếu lên nửa người Tiêu Diễn Hành.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây