Vương Thù không có hứng thú, nhưng vẫn cười nói: “Không có gì, ta đang suy nghĩ một số chuyện.”
Hỉ Thước nghe thấy lời nói của nàng có chút nghiêm túc, nuốt lời định nói xuống.
Xe ngựa chậm rãi rời khỏi thành, ở ngoại thành không phải tất cả đều là đất nông nghiệp. Mức độ khai hoang đất nông nghiệp những năm này hoàn toàn không bằng đời sau, tỷ lệ tận dụng cũng thấp. Cũng không có nhiều cánh đồng phì nhiêu màu mỡ như thế. Băng qua một rừng cây nhỏ và chậm rãi tiến về phía các làng mạc bên dưới mới dần dần nhìn thấy được ruộng nông nghiệp.
Lương Châu nằm ở phía tây bắc, nơi đây phần lớn là ruộng cạn.
Các loại cây trồng như ngô, lúa mì, kê, cao lương đều được trồng trên ruộng cạn, chỉ có những nơi gần nước mới có ruộng nước và chiếm số định mức không lớn. Vương Thù cố ý qua đó xem xét tỉ mỉ hơn, ước lược rằng phương pháp trồng trọt khác biệt rất lớn so với phương Nam và có rất nhiều vấn đề tồn tại. Lúa nước ở Tây Bắc có sự khác biệt so với lúa nước ở Giang Nam, điều kiện tự nhiên và kỹ thuật trồng trọt cũng có khác biệt rất lớn, năng suất kém hơn một nửa so với vùng Giang Nam.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây