Vào cuối tháng tám, thời tiết vẫn còn rất nóng bức. Hơi nóng tỏa ra thiêu đốt mặt đất như một cái lò lửa. Một đoàn ngựa nhanh chóng lao qua, làm khói bụi bắn tung tóe, hơi nóng tỏa ra như một đợt sóng bức xạ. Mặt trời sắp thiêu chảy mọi người rồi.
Vương Thù đội một chiếc mũ rơm ngẩng đầu nhìn lên bầu trời chói lóa, nóng đến mức không có hề có một con chim nào. Tiếng ve kêu râm ran đau nhức cả đầu.
Còn hơn một tháng nữa sẽ đến mùa vụ thu hoạch lương thực.
Dạo này Vương Thù luôn theo dõi chặt chẽ khu vực thí nghiệm, sợ rằng có thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn ngay trước mặt nàng. Nếu lúc này xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, nàng thật sự sẽ dập đầu khóc đến ngất đi. Nếu không xảy ra chuyện gì bất ngờ, thì sản lượng giống lúa năm nay chắc hẳn sẽ tốt hơn năm ngoái, và chất lượng của lúa nước cũng sẽ tốt hơn năm ngoái nhiều. Nhưng kết quả cuối cùng sẽ như thế nào còn phải xem kết quả thu hoạch được.
“Thù Nhi? Trời nóng như thế này còn muốn đi điền trang ở ngoại thành phía Bắc sao?” Tiêu Diễn Hành gần đây nếm trải được chút ngọt ngào, trở nên có chút không biết tiết chế, suốt ngày lười biếng ở trong tiểu viện của Vương gia. Vương Thù sợ hắn uống quá nhiều thuốc tránh thai, sau này sẽ không sinh con được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây