Lữ Lê từ từ che lại bụng nhỏ của mình, trong bóng đêm, trong cổ họng đột nhiên bật ra một tiếng cười ngắn ngủi. Đôi mắt của nàng ta không biết từ khi nào mà chứa đầy nước mắt, nhưng tiếng nói từ trước đến sau lại lạnh lùng: “Nếu không thể có con thì cũng giống như đi vào một ngõ cụt. Đời này của ta, không bằng đi hưởng thụ những thứ mà mình chưa từng hưởng thụ đi…”
Linh phi hạ quyết tâm muốn hưởng thụ, đương nhiên cũng phải dùng toàn lực để bò lên đến tối cao. Chỉ có bò lên trên đỉnh cao nhất thì nàng mới có thẻ được hết thảy những thứ mà nàng mong muốn.
Không phải huynh trưởng không yêu nàng ta sao?
Không sao cả, nàng không cần hắn ta yêu, Nàng muốn hắn thì tốt rồi. Ngươi thuộc về nàng. nàng không quan tâm hắn yêu ai cả!
Trong lòng nàng ta đã hạ quyết tâm, Lữ Lê đã lập tức thay đổi sự lạnh băng và dè dặt của mình. Nàng ta cũng không để bụng rằng mình giống ai, mặc dù nàng ta không cố ý trang điểm nhưng thật ra nàng cũng không giống tiên hoàng hậu như thế. Diện mạo của tiên hoàng hậu Lữ Lê ước chừng có thể đoán ra được, là một cành hồng mai cao ngạo lùng. Nhưng nàng ta không phải, nàng ta biết dung mạo của mình không lạnh lùng kiêu ngạo mà, mà là vô cùng quyến rũ, một loại quyến rũ thu hút sắc dục của nam nhân.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây