Mỗi thế gia kinh thành vì hậu viện của Tiêu Diễn Hành mà nổi lên chủ ý, Lâm gia hối hận muốn xanh ruột. Nếu ban đầu bọn họ không để Lâm thị giả chết đón người đi, hiện giờ đã căn bản không phải tranh. Vị trí nhà bọn họ ổn thỏa trắc phi. Lại vì vào phủ sớm, ban đầu nghe nói còn được hoàng trường tử điện hạ độc sủng một khoảng thời gian. Nếu không đi, không chừng chính phi tương lai đều bị nàng ta chèn ép gắt gao.
Nhưng người đón cũng đón rồi, hối hận cũng muộn. Bọn họ chỉ có thể mong đợi tương lai hoàng trường tử trở lại vị trữ quân, có thể đại nhân bất kể tiểu nhân, chớ so đo với Lâm gia.
Phải nói hối hận nhất, thực ra chính là bản thân Lâm thị.
Bản thân nàng ta vốn ái mộ Tiêu Diễn Hành, từ thuở thiếu thời vẫn luôn ái mộ đến nay. Cho dù theo hắn chịu khổ cả đời nàng ta đều nguyện ý. Ban đầu nếu không phải gia trưởng cha nương khuyên can, mẫu thân lấy chết ép nàng ta thỏa hiệp. Nàng ta đã định chủ ý trở về Lương Châu. Nhưng mà thỏa hiệp một bước, lại thỏa hiệp từng bước phía sau. Nàng êm đẹp từ đích thứ nữ phòng trưởng Lâm gia, biến thành thứ nữ ngoại thất. Tên cũng đổi.
Vốn Lâm gia muốn đưa nàng đi tái giá, nhưng Lâm thị từng gặp được người như Tiêu Diễn Hành, vô luận nhìn ai cũng cảm thấy chướng mắt. Cộng thêm tuổi lớn. Hai mươi ba tuổi, đã sớm là gái lỡ thì. Cao không được thấp cũng không được, cứ vậy nuôi ở Lâm gia.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây