Cũng không phải bị lời này dẫn dắt, mà đây là lần đầu tiên nàng ấy gặp được nữ tử có tính cách như Vương Thù. Nhìn như nhược đơn thuần, nhưng lại phóng khoáng không ngờ.
“ Cô nương, cô nương?” Trương ma ma vẫn đứng bên cạnh, thấy nàng ấy thất thận, vội đẩy tay nàng ấy một cái.
Hàn Khiếu Phong bật cười, lẩm bẩm: “Chẳng trách biểu huynh thích nàng...”
Vương Thù không để ý thái độ của Hàn Khiếu Phong đối với nàng, nàng chỉ là ưu tư mới nói thêm một câu. Cũng đúng lúc Hàn Khiếu Phong đúng là thẩm mỹ của nàng. Nhưng vị biểu cô nương Hàn gia này nhìn quá chán nản, có cảm giác như bệnh trầm cảm. Thời đại này còn chưa có cái gọi là bệnh trầm cảm, nhưng Vương Thù có thể cảm nhận được sự suy sụp sâu sắc trên người nàng ấy, dường như không còn hy vọng sống.
Tiêu Diễn Hành từng nói thương thế của Hàn Khiếu Phong rất nặng. Bên ngoài không nhìn ra bị thương chỗ nào. Nhưng có thể khiến Tiêu Diễn Hành tức giận như vậy, sai người ra tay nặng với một nữ tử mang thai yếu đuối, có lẽ nơi bị thương kia hết sức nhục nhã.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây