Nhưng ở Trâu gia sáu năm, bị hoang phí không còn lại gì cả. Hai cái khóa vàng nhỏ này, là nàng ấy đổi đồ trang sức bên mình mà có.
“Đâu có đâu có, rất tinh xảo mà.” Vương Thù nhận thay bọn nhỏ. Nàng từng nghe Khương ma ma kể qua cuộc đời của biểu cô nương, cũng đoán được kinh tế nàng ấy eo hẹp.
Hàn Khiếu Phong thấy mặt mày Vương Thù không có chút ghét bỏ gì, lòng cũng nhẹ nhõm.
Lần này tới gặp Hàn Khiếu Phong, là Tiêu Diễn Hành cố ý thúc đẩy. Vương Thù có lẽ hiểu được ý của hắn, vị này chính là người thân duy nhất ở mẫu gia của hắn. Hy vọng nàng có thể thân cận với Hàn Khiếu Phong một ít. Theo lý mà nói, loại thân cận này nên do chính thê của hắn tới, nhưng nếu đã tới rồi, Vương Thù cũng không cố ý lộ ra thái độ không bằng lòng. Hàn Khiếu Phong này, Vương Thù vừa gặp đã thích.
Vương Thù có tính là nói rất nhiều trước mặt người quen, nhưng lại ít lời trước mặt người lạ. Hàn Khiếu Phong cũng có tình cách ít nói. Nhưng hai người cũng không lúng túng, mà rất hài hòa. Hàn Khiếu Phong sáng sớm đã cố ý dậy làm món điểm tâm sở trường, dùng để chiêu đãi Vương Thù.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây