Những lá thư này có từ năm ngoái, cách một thời gian lại gửi tới. Thế nhưng trước đây dinh thự bị niêm phong, Vương Thù lại không ở Thanh Hà Vương gia, thư tín lại không có địa chỉ cụ thể nên bị giữ ở dịch trạm Lương Châu. Hiện tại Tiêu Diễn Hành khôi phục thân phận, không cần sai khiến cũng có người chủ động làm việc. Những lá thư này cứ vậy mà được ân cần đưa tới tay Tiêu Diễn Hành.
Hồi chiều đọc thư, những lá thư này lẫn vào trong đó. Tiêu Diễn Hành nhìn thấy người nhận là Vương Thù, không khỏi quan tâm. Hắn vốn không tính mở ra, nhưng thư pháp tràn đầy khí khái nam tử ở bìa thư cực kỳ chướng mắt, thế nên mở ra.
Vương Thù đang ở ngoài sân nói chuyện với Vương ma ma, cảm nhận được ánh mắt nên quay đầu lại. Thấy Tiêu Diễn Hành ăn mặc một thân trường bào màu trắng đứng bên cửa sổ.
Vụn sáng lách qua lá cây rơi lên gương mặt của hắn, cùng đốm sáng chói mắt lưu lại trên vai hắn, khiến toàn thân hắn dường như phát sáng. Tóc đen da tuyết, mắt như sao trời, quả nhiên là một người tuấn mỹ. Đáng tiếc cái đầu bướng bỉnh như lừa, miệng không nhả được ngà voi... Vương Thù tức giận lườm hắn, quay đầu tiếp tục nói chuyện với Vương ma ma: “Tạm thời không dời, bà thương lượng với Viên ma ma đi.”
Khương ma ma đang bẩm báo chuyện dời phủ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây