Mỗi ngày Tiêu Diễn Hành đều bận rộn chân không chạm đất, chỉ có thể tới Vương trạch vào lúc đêm. Lúc này hắn vẫn chưa chuyển về chỗ cũ, vẫn quay về ôm Vương Thù ngủ.
Nếu Vương Thù không ngủ không ngon giấc thì đã bị hắn làm phiền chết.
Kể từ lần trước hai người tan rã trong không vui thì bỗng nhiên trở nên ăn ý không nhắc chuyện đó nữa. Vương Thù không nói, vì biết nói nhiều cũng vô dụng. Đã nói chuyện với nhau mấy lần nhưng kết quả vẫn như nhau, nàng còn chê lãng phí nước bọt.
Tiêu Diễn Hành thấy nàng không nói nữa, thở phào nhẹ nhõm trong lòng. Hắn thực sự không muốn vì những chuyện này mà cãi nhau với Vương Thù, cãi nhau nhiều, tình cảm của hai người bọn họ sẽ bị ảnh hưởng.
Thù tuy thông minh, nhưng tính tình có phần ngây thơ. Có lẽ Vương Trình Cẩm bảo hộ tốt quá, không cho nàng nhìn thấy nhân tâm hiểm ác, cũng chưa từng nhìn thấy những chuyện bất bình trên thế gian này. Chưa thấy chuyện xấu, nên cho rằng bản thân nói đạo lý thì tất cả mọi người cũng nói đạo lý. Nghĩ rằng nàng cho người khác thể diện thì người ta cũng sẽ có đi có lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây