Cố Phỉ đi vòng quanh viện, và thế là hắn ta đã đi tới khu vực thay đồ. Bởi vì biệt trang của Thừa Quận Vương Phủ khá lớn. Từ phòng khách bước ra, phía sau là một rừng hoa mai đỏ bao la. Đi về phía đông thì sẽ xuyên qua khu rừng hoa mai đỏ đến thẳng chỗ thay y phục. Cố Phỉ đang định đi đường vòng, nhưng tình cờ gặp phải mấy người đang đứng ở đình trong rừng hoa mai đang thì thầm nói chuyện.
Hắn ta vốn không muốn nghe lén, nhưng đột nhiên nghe thấy hai chữ 'Lương Châu' và 'án cũ”, thì bước chân của hắn ta đột nhiên dừng lại.
“...Vậy thì Hoa Thị đang không ổn. Chậm nhất là vào tháng sau sẽ có tin tức từ Lương Châu.”
“Nhanh như vậy?” Có người dường như không hiểu rõ ràng khúc mắc ở chỗ này, cho nên liền có chút nghi hoặc mà hỏi: “Ta nhớ không lầm, năm nay tân nương đó chỉ mới gả đến cho đại công tử phủ thượng? Suốt khoảng thời gian đình ước trước đây một năm mọi thứ vẫn còn tốt mà, tại sao đột nhiên lại không ổn nữa rồi?
“Việc này ngươi không biết rồi, đại công tử đã tỉnh lại, nhưng mà Hoa thị vô đức, làm sao có thể xứng với đại công tử…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây