Nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng của nàng, thì khuôn mặt nghiêm nghị của Tiêu Diễn Hành liền thả lỏng, và khóe miệng hơi cong lên: “Sao thế?”
“... Không. Rất tốt. Vừa rồi ta đột nhiên nhìn thấy chàng, ta còn tưởng là kẻ sát nhân nào đó đã liếm máu trên lưỡi dao và mặc y phục của chàng đấy. Bây giờ ta chợt nhận ra mình suy nghĩ quá nhiều rồi, quả nhiên chàng đã trở lại.”
Tiêu Diễn Hành buồn cười mà gật đầu: “À, là ta, nàng nhận ra ta, thật là vinh dự.”
“...”
“Ta sợ nàng không nhận ra ta nên ta mang theo đại phu đến chữa trị não cho nàng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây