Tuy nhiên, hầu hết người dân địa phương là những người nghèo đa số ăn no mặc ấm cũng là vấn đề, và rất khó để thu thập lương thực từ họ.
Khi tin tức truyền đến huyện Lâm An thì đã là cuối tháng tám.
Vài năm trước, trong trận lụt Giang Nam, Vương gia đã dọn sạch một nửa vài kho thóc. Lần này chiến tranh đang ở thời điểm mấu chốt, lại liên quan đến sự ổn định của biên giới, vì vậy Vương gia đương nhiên không thể gánh nổi toàn bộ chi phí. Tiêu Diễn Hành khẩn trương triệu tập Ôn gia.
Chưa kể đến việc Tiêu Diễn Hành thương lượng với Ôn gia như thế nào, Ôn gia đã hỗ trợ phần lớn lương thực và ngựa. Vương Thù ngẫm nghĩ một hồi, thật sự cảm thấy mình không thể ngồi yên. Vương gia nằm ở phía Tây Bắc, và nền tảng của gia đình chính là ở đây. Nếu Tây Bắc hỗn loạn, nó cũng sẽ làm rung chuyển nền tảng của các thương nhân địa phương. Bởi vì lương thực cùng ngựa đều do Ôn gia gánh chịu nên Vương Thù chỉ đơn giản là hỗ trợ bọn họ đến cùng.
Cho nên nàng lập tức triệu tập cơ quan hộ tống của Vương gia, nhận trách nhiệm hộ tống dược liệu đi Tây Bắc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây