Khoảng thời gian này trùng với cuộc đi săn mùa thu của hoàng gia vào tháng 8. Trong cung mọi người đều đang chuẩn bị lên đường, Hoàng đế cũng bận rộn, đã lâu không lui tới hậu cung.
Vương Như Ý nghĩ đến tất cả những người có thể giúp nàng ta, nhưng sau đó nàng ta mới nhận ra rằng không ai có thể giúp được mình. Nàng ta khăng khăng làm theo ý mình, lên phía bắc để mưu cầu phú quý, thực sự đã tự đưa mình vào ngõ cụt. Vương Như Ý vừa sợ vừa buồn, nghiến răng nghiến lợi. Không biết có phải là nàng ta nghĩ nhiều hay không, nhưng nàng ta cảm thấy bụng mình càng lúc càng đau.
“Người đâu! Ta muốn gặp Hoàng thượng!” Vương Như Ý nhận ra mình đã phạm phải một sai lầm chết người, vội vàng kêu lên: “Ta muốn gặp Hoàng thượng ngay lập tức!”
Đáng lẽ từ đầu, ngay khi biết mình có thai, nàng ta không nên chọn cách giấu kín để tránh bị lộ. Nàng ta nên gióng trống khua chiêng báo cho Hoàng đế biết. Nếu là như vậy, cho dù nàng ta trở thành mục tiêu của các nữ nhân hậu cung đi chăng nữa thì ít ra nàng ta cũng sẽ nhận được sự bảo vệ của Hoàng đế. Trong hậu cung này, không có sự bảo vệ của Hoàng đế, nàng ta chỉ là một con cừu non chờ bị giết thịt. Nhưng vì nàng ta tự cho mình là thông minh, chọn cách che giấu nên khi thật sự xảy ra chuyện nàng ta không biết đi tìm ai để đòi chủ trì công đạo cho mình cả!
“Mau lên! Đến Càn Thanh Cung cầu kiến, nói ta muốn gặp Hoàng thượng!” Vương Như Ý không thể suy nghĩ nổi xem ai đã hại mình, trong đầu nàng ta lúc này chỉ có một ý nghĩ duy nhất đó là phải nhanh lên, cố gắng dùng mọi biện pháp cứu đứa trẻ này!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây