Sau khi Vương Như Ý lấy được danh sách mình cần, nàng ta phát hiện mình chưa từng nghe qua tên của nhiều dược liệu trong đó. Nhưng lúc này muốn yêu cầu Trương thái y giải thích từng cái một với nàng ta cũng không phải dễ dàng, nàng ta chỉ có thể khách khí sai người tiễn Trương thái y ra cửa, còn bản thân thì cầm lấy danh sách và quay trở lại phòng trong.
Bây giờ nàng ta rất hối hận vì hồi còn nhỏ đã không chăm chỉ đọc sách viết chữ nên kiến thức bây giờ rất nông cạn. Nàng ta thậm chí còn không thể phân biệt được những thứ trong danh sách đã được đưa. Nếu có Vương Thù ở đây thì tốt quá rồi, nha đầu đó trông có vẻ lơ mơ, thế mà lại có cả một căn phòng đầy sách. Nhưng Vương Như Ý cũng không nản lòng, nàng ta đã triệu tập tất cả cung nữ của Thanh Nhạc Các đến hỏi xem trong số họ có ai đọc sách nhiều không. Chưa kể ở đây còn có một người đến từ Dược cục, nhận biết được nhiều loại dược liệu khác nhau.
Vương Như Ý vẫn chưa nắm bắt rõ nội tình về những cung nhân trong Thanh Nhạc Các, thực sự không dám tin tưởng bọn họ. Nhưng nàng ta không có người giúp đỡ nào khác, chỉ có thể chọn từ những người này. Vương Như Ý tuy đọc ít sách nhưng cũng không ngốc. Bất kể sau lưng những người này là ai, thì họ được phân công đến Thanh Nhạc Các, ít nhất bề ngoài họ cũng là nô tì của nàng ta. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, mạng sống của họ sẽ bị ràng buộc chặt chẽ với nàng ta. Nàng ta tốt, họ mới có thể tốt được.
Nghĩ tới nghĩ lui, Vương Như Ý quyết định tin tưởng cung nữ đến từ Dược cục này. Nàng ta gọi người vào nội điện và tra hỏi các nô tì về quá khứ của người đó. Gặng hỏi nhiều lần, một vài câu hỏi được hỏi theo những cách khác nhau. Sau khi nghe được những câu trả lời tương tự, Vương Như Ý liền đặt danh sách xuống trước mặt cung nữ nọ.
“Ngươi tới đây xem những thứ trên đây đi.” Những cung nữ thân cận đã sớm biết chuyện Vương Như Ý mang thai, tự nhiên cũng không cảm thấy kì lạ gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây