Lúc này tại nhà Dương thị, Diêu Mẫn mặc bộ y phục dính đầy máu, cầm một bát thuốc nóng và cẩn thận đút cho Dương thị uống. Dương thị im lặng suốt một buổi chiều, rồi mới chậm rãi quay đầu lại nói: “Nếu đây là điều ngươi muốn, vậy thì ta sẽ thỏa mãn ngươi.”
Dương thị vừa dứt lời, bàn tay đang cầm bát của Diêu Mẫn đột nhiên run lên, nước mắt không kìm được mà rơi xuống.
Dương thị vui vẻ nhìn Diêu Mẫn, như muốn trả lại mọi nỗi đau của mình cho nàng ấy: “Nếu ngươi muốn ta sống một cuộc sống bình thường như vậy thì ta sẽ thỏa mãn ngươi. Diêu Mẫn, đây là điều ngươi muốn ta làm phải không?”
Sắc mặt Diêu Mẫn trắng bệch như tờ giấy, xấu hổ cụp mắt xuống, không kiềm chế được cơ thể run rẩy kịch liệt.
Nhưng nàng ấy vẫn không rút lui, nghẹn ngào rơi nước mắt nói: “Đúng vậy, đây là kết quả mà nô tì mong muốn, tạ ơn chủ tử vì món quà này.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây