Tiêu Diễn Hành nhẹ nhàng lau khóe miệng. Phải rất lâu sau hắn mới chậm rãi nói. Nhưng nam nhân này khi nói chuyện lại không nhìn ai, trông như có chút kiêu ngạo: “Đừng nhìn, ta không ghét ngươi.”
“... Ồ.” Vương Thù lau dầu trên khóe miệng, lặng lẽ đứng dậy và dựa vào Tiêu Diễn Hành.
Tiêu Diễn Hành không nói nên lời ngẩng đầu lên nhìn nữ nhân không biết xấu hổ bên cạnh.
“Ta nói ta cũng không ghét ngươi. Hơn nữa, ra mồ hôi một chút thì có sao đâu? Đây là vẻ đẹp nữ tính.” Vương Thù cảm thấy đắc ý hơn là xấu hổ. Tiêu Diễn Hành: “...”
Hắn lau từng ngón tay một rồi đứng dậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây