Nàng lập tức phản bác: “Thế thì không biết Lăng Nhân công tử có từng nghe nói đến câu nói này chưa? Người tốt thường sống tổn thọ, nhưng cái ác thì tồn tại rất dai. Ta chợt phát hiện ra rằng làm người xấu cũng không tệ cho lắm.”
Lâm Nhị cất hết thư đi, Vương Thù cũng đứng lên: “Nếu vậy, ta sẽ cho ngươi thời gian để suy nghĩ, sau này ngươi có thể trả lời ta.”
Dứt lời, Vương Thù cử người đưa Lăng Nhân Vũ trở lại cơ quan hộ tống và canh gác hắn ta.
Người đã được đưa đi. Vương Thù từ phòng làm việc đến chỗ ruộng thí nghiệm.
Nàng phải đến ruộng thí nghiệm thường xuyên. Chỉ khi mọi việc đã được giải quyết ổn thỏa thì nàng mới có thời gian rảnh để làm việc khác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây