Ánh mắt Cố Phỉ khẽ lóe lên, nụ cười không thay đổi, nói: “Liễu đại nhân nói đúng, hiện giờ hạ quan đang cho người về quê nhà Lương Châu, đón người yêu đến thành thân.”
Nụ cười trên mặt Liễu Vi Đào cứng đờ.
Ngẩng đầu lên, ánh mắt ông ta trở nên u ám: “Ồ? Ngươi đã có hôn ước rồi sao?”
“Đúng vậy.” Cố Phỉ cười khẽ, từng câu từng chữ đều không hề nghiêm túc: “Tiểu cô nương đó, làm bạn với hạ quan mười mấy năm, chính gia đình nàng đã ủng hộ hạ quan đi học, hạ quan mới có ngày hôm nay. Hiện giờ tất cả vinh quang đều là công lao của nàng, hạ quan vô cùng biết ơn.”
“…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây