[Làm Giàu] Sau Khi Xuyên Thành Ái Thiếp Của Thái Tử

Chương 390: Chủ ý của ta là làm bạn với hắn (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Tâm tư của Cố Phỉ nhạy bén, hiểu thấu thế sự sớm hơn người, chẳng phải do trời phú thông tuệ, mà là bởi lòng bất cam. Hắn không cam chịu cả đời chìm nổi, sống không bằng heo chó, giãy giụa đến tuổi thiếu niên, cưới một phụ nhân quê mùa bị xem như nô lệ, sinh hạ đám con cháu vô tri.

Hắn khao khát làm người trên người, có một cuộc đời rạng rỡ. Dã tâm ấy từ ngày tận mắt chứng kiến mẫu thân vì chén sứ vỡ mà bị đánh gãy xương bánh chè, đã cắm rễ sâu trong xương cốt, như dòi trong xương, như hình với bóng.

Bởi vậy, hễ có cơ hội đọc sách biết chữ, hắn đều nắm bắt không buông. Được Vương Thù lựa chọn, là may mắn lớn nhất nửa đời trước của hắn. Nhờ ưu ái của nàng, hắn có cơ hội học hành, nhờ giúp đỡ của nàng, hắn mới thoát khỏi kiếp sống như chó hoang. Có thể đọc sách biết chữ, phân biệt thị phi, nhân sinh vốn như vũng bùn lầy, bỗng rẽ sang con đường quang minh khác. Cha mẹ mất sớm, Thù Nhi cùng hắn vượt qua mười năm gian khổ nhất.

Không ai biết Vương Thù có ý nghĩa thế nào với hắn, nhưng Liễu Như Nghiên lại độc sát nàng. Cố Phỉ cưỡi ngựa thong dong trên đường, vừa cười vẫy tay với bách tính hai bên, ký ức trong đầu lại cuộn trào không ngừng.

Hắn cảm kích Liễu Như Nghiên đã làm tất cả vì hắn, cũng hiểu rõ ân huệ của Liễu gia nặng tựa thái sơn. Không thể phủ nhận, Thù Nhi là ân nhân đầu tiên trong đời hắn, Liễu Như Nghiên là người thứ hai. Chính vì ân huệ ấy, hắn và Liễu Như Nghiên tôn trọng nhau như khách hai mươi năm, không thân không sơ, cũng chẳng tranh chấp. Nhưng khi sắp lìa đời, hắn thà bị con cái oán trách, cũng kiên quyết chọn an nghỉ nơi núi hoang, cộng miên với Thù Nhi.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (2)