Thương thế của Tiêu Diễn Hành còn chưa khỏe hẳn, xiêm y dễ dàng cọ vào miệng vết thương. Vương Thù khó được đảm đương nha hoàn bên người, lật tủ quần áo của hắn một lần. Rốt cuộc tìm được một tăng bào rộng thùng thình, thay hắn mặc lên.
Tiêu Diễn Hành cúi đầu nhìn người thay hắn buộc dây lưng, trong đầu bỗng dưng nhớ tới một câu lời nói vui đùa không căn cứ của Dương ma ma, Vương Thù vượng hắn.
Vương Thù bị hắn nhìn chằm chằm đến kỳ quái, nhíu mày ngưỡng mặt nhìn hắn.
Tiêu Diễn Hành cười một tiếng, cúi đầu mổ ở môi nàng một cái, xoay người đi ra ngoài.
Vương Thù: “…” Cái quỷ gì?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây