Còn không đợi nàng lên tiếng, hàm dưới đã bị một bàn tay nắm lấy, nhẹ nhàng bóp khiến cho nàng mở ra miệng.
Vương Thù hơi ngửa đầu bị bắt thừa nhận, một đầu lưỡi linh hoạt đã cạy môi răng của nàng ra, đầu lưỡi đã dò xét tiến vào. Thằng nhãi Tiêu Diễn Hành này từ khi ở sương phòng chùa miếu kia ngày đêm đặc biệt thích hôn môi, hiện giờ kỹ thuật cũng càng ngày càng thành thạo. Lúc này một bàn tay không biết khi nào vòng đến cái gáy của Vương Thù, ôm lấy vòng eo của nàng để người lên trên tường.
Đầu Vương Thù nằm ở lòng bàn tay của hắn, chấn động. Không đau, cũng không kêu to, trong nháy mắt hô hấp bị cướp đi.
Có lẽ là mới vừa tỉnh không bao lâu, Tiêu Diễn Hành mới rửa mặt không bao lâu. Giữa răng môi của hắn có một hương vị bạc hà cực kỳ mát lạnh. Tiêu Diễn Hành nhịn không được cười cả người đè ở trên người Vương Thù, bả vai rộng lớn bao lấy nàng. Tuy ngoài miệng mắng Vương Thù nông cạn, nhưng không thể không nói, loại thưởng thức và si mê trắng ra này, hắn thật sự rất hưởng thụ.
Tiêu mỗ kỳ tài ngút trời chính là dù lão trầm cẩn thận, cũng không thể ngoại lệ, thưởng thức loại thích nguyên thủy nhất của Vương Thù với hắn này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây