Vương Thù không tiếp tục so đo, nhìn thoáng qua Lâm Nhị, phía sau đã giao cho Lâm Nhị đi giao thiệp.
“Ô Mã, nhìn bọn họ đồ vật, không thuộc về bọn họ, không được mang đi.”
Có nói là Diêm Vương dễ thấy, tiểu quỷ khó chơi. Nếu có thể, Vương Thù cũng không muốn đắc tội người quan phủ địa phương. Nhưng những người này hôm nay cầm lông gà làm lệnh tiễn, công khai vào tư khố cửa hàng của nàng. Vậy sau này có phải chỉ cần tùy tiện tìm cớ là có thể vơ vét Vương gia hay không? Xem tư khố Vương gia nàng là hậu hoa viên sao? Đá quý, đông châu nhà nàng là tiệc đứng?
Khuôn mặt của Vương Thù kịt, trong lòng rõ ràng hôm nay đắc tội những người này, sau này sợ là không quá tốt.
Nhưng cái này là tuyệt không thể bỏ qua, lùi một lần, nhiều lần lui.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây