Nếu là nữ tử trẻ tuổi bình thường gặp hắn ta, không chừng đã bị hắn ta mê hoặc.
Nhưng đáng tiếc, Vương Thù từng gặp càng tốt hơn. Không chỉ từng gặp, trước khi nam hạ Giang Nam nàng còn hưởng qua.
Vương Thù chậm rãi dựa vào ghế, mày không tự giác nhíu lại: “… Nói, ngươi đến từ đâu?”
“Lăng Nhân Vũ, nhân sĩ U Châu, cơ duyên xảo hợp đi vào Giang Nam, vì từng đọc sách mấy năm, đọc thuộc luật pháp Đại Khánh, bị Lữ Tổng tiêu đầu thưởng thức mời làm quản sự. Chỉ giúp xử lý một ít chuyện trên công văn, cũng không quản công việc vặt áp tải của tiêu cục.”
“A?” Vương Thù lẳng lặng đánh giá hắn ta, như đang phán đoán lời hắn nói là thật hay là giả.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây