Thấy Viên ma ma vô cùng chắc chắn, Vương Thù cũng thu hồi tâm tư đoán mò. Nàng hít cái mũi, ném hạt dẻ đã nướng chín vào chậu than. Bạch bạch mà nổ tung, tỏa ra hương vị thơm ngọt.
“Ma ma đi làm việc đi.” Vương Thù thật cẩn thận mà gẩy hạt dẻ, lột một cái ném vào trong miệng, mềm mại thơm ngọt.
Viên ma ma thấy bộ dáng này của nàng, trên mặt tất cả đều là ý cười mà dặn dò một câu: “Tiểu Quân nướng nhiều chút, cũng đưa qua cho gia đi. Đừng nhìn gia lãnh đạm rụt rè, kỳ thật còn rất thích ăn những món ăn vặt này.”
Vương Thù hàm hồ gật đầu, lại lột một cái ném vào trong miệng, nóng đến nhe răng trợn mắt.
Viên ma ma vừa đi, Vương Thù nằm liệt xuống. Dựa vào trên giường nệm, một hơi ăn mười mấy hạt dẻ xuống bụng. Nghĩ đến trong chốc lát còn có gia yến, không thể ăn quá nhiều, hạt dẻ này ăn nhiều dễ dàng trướng bụng. Vương Thù đành phải thu hạt dẻ thừa lại. Nàng không muốn ở trước mặt mọi người bị xấu hổ, mất mặt không nói, thật sự ảnh hưởng đến việc thèm ăn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây