Không khí lạnh lẽo từ khoang miệng xông thẳng vào cổ họng truyền vào phổi, lạnh lẽo đến mức Vương Thù bỗng chốc rùng mình một cái. Vương Thù lại tiếc nuối thật sâu ở trong lòng một lần nữa…
… Tiêu Diễn Hành thật sự là đẹp quá! Đáng tiếc quá quý giá, không trêu chọc nổi.
Gió lạnh bên tai gào thét thổi đến lòng người lạnh lẽo, Vương Thù quấn đại huy, vùi đầu chạy tới cửa nhỏ sau sương phòng.
Xe ngựa đã sớm chờ ở sau núi, Hỉ Thước đang duỗi đầu nhìn xung quanh ở khắp nơi. Lúc nhìn thấy bóng dáng Vương Thù xông tới, vội giơ dù xông tới ngăn gió tuyết thay nàng.
Huynh đệ An gia cũng bước nhanh theo, Vương Thù lên xe ngựa, vội vàng đi xuống núi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây