Trong miếu không thể ăn thịt, sau núi cũng có thể đi?
Thấy sắc trời còn không phải quá tối, Vương Thù dẫn theo Hỉ Thước lại đi bộ lên núi.
Tiểu viện lúc trước nàng ăn chay niệm kinh vẫn trống, Vương Thù đẩy cỏ che trước ở cửa nhỏ ra.
Cửa này còn chưa bị phong kín. Cũng không biết Tiêu Diễn Hành là thật sự không phát hiện hay là cố ý để cửa, Vương Thù đang cân nhắc muốn từ cửa này đi vào hay không, đã nghe được tiếng bước chân rào rào rất nhỏ phía sau. Nháy mắt lông tơ nàng dựng lên, kéo Hỉ Thước ngồi xổm xuống.
“Ngươi ngồi xổm ở đây làm gì?” Một giọng nói quen thuộc từ đỉnh đầu truyền xuống, một hình bóng quen thuộc cầm theo một thanh kiếm chậm rãi từ rừng trúc đi ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây