Vung kiếm chém tơ ngọc, phát hiện manh mối không đúng, bóp chết tất cả ái muội ở trong nôi. Vương Thù phi thường vừa lòng quả quyết của mình, mang theo ‘kim bài miễn tử’ của nàng về phòng.
Ngày sáng sớm tiếp theo, Vương Thù chào hỏi với Viên ma ma thì ra cửa.
Tiêu Trạch không có chủ mẫu, ra vào tiện hơn nhiều. Xe ngựa của Vương Thù cũng không cần dừng ở đầu ngõ, lái xe tới cửa chờ. Tôn Chính và Trịnh Nghị hiện giờ thành hộ vệ và xa phu chuyên trách của Vương Thù, cơ bản Vương Thù ra vào nơi nào, đều là bọn họ đón đưa.
“Đi Vương gia.”
Trước khi ra ngoài, Vương Thù đã chào hỏi qua Lâm Nhị. Lâm Nhị đã đi tiêu cục truyền lời. Xem chừng lúc này Vương Thù đến Vương gia, Lâm sư phó và Uông Tiến Phi cũng không sai biệt lắm sắp tới rồi. Lương Châu bên này, sự vụ tiêu cục lấy Lâm sư phó và Uông Tiến Phi là chủ. Vĩnh Châu, Ung Châu, Quy Từ ba nơi này, chủ sự tạm thời không tới kịp. Nhưng Lâm sư phó bên này lại có thể liên hệ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây